Hôm nay Đông lại về, gió ngoài kia rét mướt từng cơn lùa qua khe cửa sổ, làm ánh nắng vàng héo hắt chẳng buồn chiếu rọi vào dân gian, em tự nhận ra mình cô độc. Có những ngày em thả nỗi nhớ đi hoang, lang thang mãi nơi những ngã bảy ngã ba chồng chềnh nào thương nào nhớ. Đông lại về sao mùa này đến vội, vội đến mức ngỡ ngàng, em quay qua quay lại là cái lạnh giá kia lại kéo ùa về bủa vây quanh em làm em choáng ngợp.
Có những ngày em chỉ muốn co mình giấu nỗi cô đơn cho riêng mình, tự buồn tự khóc rồi tự lau khô, để ai kia chẳng thấy em yếu mềm chẳng thấy em bi lụy. Có những ngày em thả hồn mình lang thang lên từng trang mạng, hết trang này em lại len lỏi vào trang kia, mà đến cuối cùng chẳng thể nhận ra mình đang tìm điều gì cho hàng tá giờ hoang phí ấy. Em – một cô gái Cung hoàng đạo Xà Phu có đủ mạnh mẽ để một mình đi trong đêm không có ai bên cạnh, em có đủ bản lĩnh để giải quyết hết đống công việc to đùng kia chẳng cần ai góp sức. Thế nhưng, ngay lúc này đây sao em thấy mình cô độc? Có phải là em ngốc lắm không anh?
Thu mình vào góc khuất
Em thiết nghĩ niềm vui chia sẻ thì sẽ lam tỏa được thêm ra cho nhiều người đó là một điều quá tốt. Còn với nỗi buồn, em làm như vậy có ích kỷ quá không anh? Hay em chỉ nên giấu nó riêng cho mình không làm những người xung quanh em bị ảnh hưởng. Có vui gì đâu khi thấy ai đó buồn, đừng an ủi em và đừng làm em thấy bản thân mình thật tội nghiệp. Cuộc sống vốn dĩ vẫn quay dù mình vui hay buồn thì thời gian cũng chẳng bao giờ dừng lại hỏi xem hôm nay em thế nào. Nó vẫn cứ quay vô tình và lạnh nhạt. một cái nháy mắt thôi khi mở ra đã trở thành quá khứ. Ai cũng có vô vàn những công việc phải lo, có ai dư thời gian để sẻ chia thêm cái nỗi buồn vốn dĩ người ta không muốn có. Làm vậy có phiền lắm không anh?
Em – một cô gái Cung Xà Phu lựa chọn cách lặng im, thu mình lại vào một góc khuất của cuộc đời, tự nghĩ suy, và ngẫm lại. Suy cho cùng thì chắc có lẽ mình cũng còn nhiều khiếm khuyết, đâu thể nào hoàn hảo được hết đâu. Em sẽ nhận nỗi cô đơn riêng em và không làm ai bận lòng lo lắng. Em cô độc giữa chính cuộc đời em, giữa cái thành phố đông đúc người qua lại. Thu mình lại để tự nhận ra mình còn gì chưa hoàn thiện, để sửa sai và để hướng đến những điều tuyệt vời hơn trong cuộc sống.
[youtube url=”https://www.youtube.com/watch?v=BTcZueBj-FM&t=14s” width=”600″ height=”400″ responsive=”yes” autoplay=”no” mute=”no”]
Cảm xúc hóa thinh không
Có những ngày Cung Xà Phu em cảm thấy lòng tê lạnh, có phải vì em với cô đơn đã làm bạn quá lâu, để hôm nay cảm xúc chợt quay về, em quên mất cách tự sưởi ấm bàn tay mình làm nó trở nên buốt giá. Ngước mắt lên nhìn trời, để nuốt những giọt nước mắt yếu mềm chảy ngược lại vào trong. Em chẳng muốn ai kia bắt gặp em một lần yếu đuối, người ta sẽ thầm cười vì có lẽ vì người ta vẫn còn vị trí quan trọng trong lòng em.
Có những ngày chiếc phone trên tay cũng chẳng buồn nhấn nút, ai gọi ai nhắn tin mặc kệ chẳng trả lời. Đến mức cái anh chàng tổng đài viettel cũng chẳng buồn quan tâm em như hằng ngày anh vẫn đều đặn hỏi thăm em nạp tiền chưa quý khách đã đến kì khuyến mãi. Cảm xúc em bây giờ đã chai sần không còn như ngày xưa cũ, sẽ chẳng ai có thể làm em khóc bởi nước mắt đã hóa đá tự lâu rồi.
[button style=”default” background=”#FF0000″ color=”#FFFFFF” size=”7″ wide=”no” center=”no” radius=”auto” icon_color=”#FFFFFF” text_shadow=”none”]CLICK XEM TỬ VI HÀNG NGÀY 12 CUNG HOÀNG ĐẠO[/button]
Kết luận
Anh có còn yêu em nữa không – một cô gái Cung Xà Phu mang trong mình nỗi cô đơn khủng khiếp? Anh có sợ chính anh lại là nạn nhân phải chịu ảnh hưởng bởi em – bởi chính cái nỗi buồn mà mỗi lần nhắc đến không ai không buồn. Anh đừng lo, nỗi buồn là kỷ vật của riêng em, chỉ có em mới có thể nhìn thấy được, nhưng em đã khóa lại rồi đừng lo lắng nha anh. Nỗi buồn mang tên em sẽ chỉ là của duy nhất mình em không ai chạm tay vào được. Anh là cả một trời yêu thương – em chỉ để yêu đâu để gánh nỗi buồn.